Sài Gòn ơi một thời chưa xa lắm
Những con đường sầm uất đẹp và sang
Bao hàng me với những tán điệp vàng
Hồn hẻm nhỏ ngày rộn ràng hai buổi
Gã sinh viên với tháng ngày rong ruổi
Thời gian qua là lúc tuổi đẹp sao
Ký túc xá nửa đêm nhậu nghêu ngao
Khúc nhạc vàng in sâu vào tâm khảm
Buổi ngồi đồng ở cà phê Đề Thám
Thả hồn mơ cô chủ quán xinh xinh
Túi không tiền mà dạ cứ đinh ninh
Thương chi bấy tiếng đa tình lãng tử
Đại học đường bòn mót từng con chữ
Học không vô vì vướng bận tương tư
Đêm lang thang đạp xe đến mỏi nhừ
Lòng thổn thức về làm thơ tình ái
Ngày Sài Gòn thấy cảnh đời thêm ngại
Trẻ không nhà người già phải xin ăn
Đêm Sài Gòn rực rỡ ánh đèn giăng
Giới nhà giàu sống tung tăng hưởng thụ
Gã sinh viên vào giảng đường ngái ngủ
Bận làm thêm để kiếm đủ chi tiêu
Dù tém gọn tùng tiệm biết bao nhiêu
Con nhà nghèo nên quá siêu tiết kiệm
Giọng sài Gòn dễ thương và ngọt lịm
Bóng sài Gòn còn in đậm trong tim
Tình Sài Gòn những tưởng đã ngủ im
Nhớ Sài Gòn chưa chìm vào dĩ vãng
Xa sài Gòn biết bao nhiêu năm tháng
Gái Sài Gòn mình tơ tưởng lan man
Người Sài Gòn tánh bộc trực chứa chan
Đất Sài Gòn rất dễ dàng kiếm sống
Ở hải ngoại tôi vẫn thường mơ mộng
Về Sài Gòn mình thong thả chơi rông
Từ Chợ Lớn đến tận sài Gòn sông
Cho thõa chí trái tim hồng ấp ủ
Nói thế nào cũng không làm sao đủ
Mối tương quan giữa đất cũ và người
Dù gắn bó một quãng ngắn đường đời
Thương nhớ lắm chưa một lời thố lộ
….
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 12/21
Recent Comments