Có phải rằng ta đã trở già
Trong lòng trơ trất lạ lùng thay
Chẳng còn tơ tưởng tình ân ái
Mỹ nữ non tơ gái má đào
Gợi cảm thân hình mắt với môi
Dẫu thơm hương sắc điểm tô bồi
Tâm tư nhìn tới e phiền toái
Dẫu sức còn sung gối chửa chồn
Trống vắng làm sao cả cõi hồn
Đâu rồi sắc dục với môi hôn
Làm tình rên rỉ sao mà khoái
Cái sướng tàn canh cõi thế này
Tôi đã già chăng chẳng thấy ham
Gái trai lơ lẳng vẫn hay làm
Truy hoan hưởng thụ quên ngày tháng
Cạn sức còn mê ráng với tình
Đích thị thôi đà quá cuộc chơi
Mình như yên phận mặc cho đời
Chẳng còn ham hố vòi hay với
Hứng cạn hồn khô lỡ mất rồi
Ngẫm nghỉ lòng thêm bối rối nhiều
Hay là hâm lại trái tim yêu
Hồi xuân hấp nóng tình ân ái
Săn đuổi đeo theo gái mỹ miều
Vơ vẩn làm thơ những sớm chiều
Như thời tuổi mộng mới thương yêu
Nhớ nhung hình dáng người em nhỏ
Trong sách kẹp thơ tỏ tấm tình
Năn nỉ xin em một tấm hình
Bỏ vào trong bóp dạ đinh ninh
Yêu em chỉ mỗi mình em nhé
Nếu chẳng gặp thêm kẻ thích mình
Ta đã già chưa tự hỏi lòng
Chẳng cần giải đáp vẫn thầm mong
rằng ta sung sức còn xuân chán
Hà cớ tâm tư cạn ấm nồng
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 07/2021
Recent Comments