Tôi nhớ mãi lần đầu tiên đến Huế
Nhìn cảnh quan mà dạ những ngẩn ngơ
Trời đất ơi! quá đẹp. quá nên thơ
Dòng sông Hương trôi lững lờ xanh biếc
Nàng tôn nữ tà áo dài tha thướt
Mắt nhìn theo mà cất bước không đành
Nổi da gà, tay chạm đá tường thành
Tâm tưởng tượng trang sử xanh tái hiện
Áo long bào, ngai vàng và vương miện
Buổi đại chầu với bao chuyện thâm cung
Tiếng vọi đồng lanh lảnh chốn triều trung
Voi ngựa hí ngoài sân rồng rền rĩ
Cảnh công thành nhấp nhô muôn binh sĩ
Trận can qua sống chết có hề chi
Đền nợ nước quyết chí đã ra đi
Thân dẫu mất tên còn ghi trong sử
Đất thần kinh, lang thang tay lữ thứ
Quay về tìm những ký ức xa xưa
Màu thời gian bạc thếch dưới nắng mưa
Vết rêu phong xanh mái chùa, thành quách
Dấu tích cũ đầy bi thương hiển hách
Giờ lăng vua trầm mặc cảnh hoang tàn
Đâu điện các của một thuở huy hoàng
Gạch vương vãi đó đây toàn lau sậy
Nghe ca Huế mê du hồn dựng dậy
Con đò buông giữa sông nước trời mây
Gái phấn son mắt biếc má hây hây
Gã du tử lòng dâng đầy cảm khái
Cơn bể dâu cuộc đổi thay triều đại
Đã xảy ra và sẽ mãi không thôi
Lẽ vô thường cứ thành – bại nổi trôi
Dòng sanh tử vòng luân hồi bất tận
Mệnh đế vương cũng còn tùy phước phận
Chuyện Mỹ Đường lắm uất hận bi thương
Hai thế kỷ còn thảng thốt màn sương
Hồn người xưa giữa miếu đường ảm đạm
Trần gian này thật sự là cõi tạm
Chiến chinh hoài thương lắm đất trời nam
Xương máu đổ sao có thể đành cam
Cực thống khổ ai đã làm nên nỗi
Tội đến Huế một lần rồi nhớ mãi
Sử xa xưa còn đó chửa hề phai
Cầu Tràng Tiền mười hai nhịp sáu vài
Nối dĩ vãng với tình ta hiện đại
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 12/21
Recent Comments