Đất nước tôi vào thời mạt tận
Chuyện bá xàm mở lon với chống ngập bằng lu
Trí óc mù mờ, tâm hồn quá âm u
Chỉ giỏi việc ngôi cao của lắm
Con lãnh đạo laị làm quan lớn
Hạnh phúc cho dân, dân sẽ sướng từng cơn
Lời nhà quan quả có gang có thép
Thời đại hôm nay nối mạng toàn cầu
Quan trên bộ bảo chặn đầu khoá đít
Như xa lộ, muốn xe chạy nhiều hay ít
Là quyền quan, cấp phát ban cho
Những ông, bà trí nhỏ bụng to
Tâm tí tẹo mà lòng tham không đáy
Bán chổi đót, nuôi heo, chạy xe ôm… mà giàu thế đấy
Tiền của đầy tràn, biệt phủ triệu đô
Những cung đường chực chờ mãi lộ
Phỉ quan, gian thương mặc sức tung hoành
Giáo viên đi khách, tiếp rượu là chuyện bình thường
Mua bán điểm và bằng để mở đường làm lớn
Vào nhà thương phải chi tiền cho bác sĩ
Nếu không thì chết ráng chịu đừng kêu
Ra trước toà trước khi án được nêu
Phải biết điều có phong bao hậu hĩ
Đất nước tôi toàn tiểu thư, công tử
Mặc sức ăn chơi, phá tán tơi bời
Đất nước tôi, rừng núi cạp sạch rồi
Biển cả, sông ngòi, hồ, ao…ô nhiễm
Sinh vật chết người sao sống nổi
Ung thư tràn lan bao thứ bệnh ngặt nghèo
Đất nước tôi, những ngôi chùa nghìn tỉ
Mê hoặc người, phục vụ lũ vô minh
Dựa hơi quan và thế lực triều đình
Phỉnh phờ bá tánh, dối gạt thần linh
Đất nước tôi, mặc giặc Tàu xà xẻo
Hải đảo, biển Đông, biên giới, đất liền…
Quan với quân vẫn thản nhiên vô sự
Mất mặc kệ, miễn phần mình không mất
Vẫn địa vị cao, lương lậu với bạc tiền
Bòn vét từ dân tới nước
Đất nước tôi, cái ác hoành hành
Đồng tiền trở thành tối thượng
Cái tốt, cái thiện là trò cười, là chuyện vu vơ
Cướp trắng trợn, cướp có bảo kê
Côn đồ với quan nha khó mà phân biệt
Đất nước tôi, mấy ngàn năm Lạc Việt
Mà hôm nay ra nông nỗi thế này
Cơn mê dài cứ kéo mãi hay sao
Người hỡi người hãy mau thức tỉnh
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 2019
Recent Comments