(Gửi NTX)
Giật mình tỉnh giấc giữa đêm
Bờ môi ấy đã im lìm xót xa
Trách người sao nỡ lìa ta
Giận, nhưng không thể rầy la như nào
Thân tàn tạ đến xanh xao
Hình bóng cuối như thì thào chẳng may
Giận người lần cuối chia tay
Bờ môi vẫn nụ cười say mê đời
Từ giờ người đã rong chơi
Ở một nơi chẳng nợ đời tự do
Buồn thương thành khối tròn vo
Tôi neo giữ dẫu ốm o vì người
Nơi xa
nhớ giữ nụ cười
Như ngày đó
Như cái thời gặp nhau
Lê Hứa Huyền Trân
Recent Comments