Ta đã lỡ
Không còn có thể em ơi!
Mùa xuân chín trên cành hờ hững
Người ra đi từ độ dửng dưng
Nắng xuân vàng nơi phố thị
Lưa thưa bờ bãi bến sông xưa
Ta lỗi hẹn không về chăm hoa cúc
Cội mai vàng lạc lõng lá chưa thay
Em có còn lội nước chiều nay
Mùa xuân xưa mình vui trẩy hội
Mùa xuân nao ta sẽ quay về?
Em bây giờ qua xuân sắc
Nắng mưa phai nhạt mắt ngây thơ
Lỗi hẹn mùa xuân dù lòng không thôi thương nhớ
Em ơi một thuở xuân thì
Mùa xuân có em là mùa xuân đẹp nhất
Dù vẫn là trời đất thiên niên
Lỗi hẹn mùa xuân đã qua đi vĩnh viễn
Dám nói gì chuyện của xuân sau
Chiều nay mùa xuân lặng lẽ
Mình ngồi nghe khe khẽ gió xuân về
ĐẤT TRỜI VÀO MÙA XUÂN MỚI
Mùa xuân sang chưa?
Sao lòng rộn ràng đến thế
Ký ức tuổi thơ
Ký ức cung trời quê hương
Trẻ náo nức, già cười vui và bao cô em trẩy hội
Em là hoa hay hoa hóa thành người?
Dù gì cũng ba ngày tết
Sống sum vầy, chết hương khói vọng tiền nhân
Xuân khai hội thanh tân
Em tha thướt áo quần khoe sắc
Xác pháo hồng gieo rắc niềm vui
Mồng một tết mừng tuổi ông bà cha mẹ
Hô lô tô, bầu cua cá cọp… là niềm vui con trẻ
Ngày đầu xâun lên chùa lễ Phật
Phước đức cho người và trời đất bình yên
Sống yêu thương hài hòa với vạn vật thiên nhiên
Xuân sang chưa mà sao luôn hiển hiện?
Trong lòng ta vốn vĩnh viễn em ơi!
Mùa xuân cao tiếng hát yêu đời
Dáng xuân bát ngát núi đồi
Hương xuân nồng nàn phố thị
Chốn làng quê thủ thỉ muôn đời
Trong vô ngôn có đến vạn lời
Khúc âm hưởng đất trời vào mùa xuân mới
MƠ TẾT
Tôi mơ có một ngày về ăn tết quê hương
Rong chơi khắp phố phường
Lang thang những nẻo đường
Như con trẻ lần đầu lên tỉnh
Lâu lắm rồi
Nhớ những ngày xưa
Giòn giã tiếng pháo đêm giao thừa
Sáng mồng một chưa lên chùa đã chơi bầu cua cá cọp
Mặc áo mới đi tung tăng khắp xóm
Thích lắm được lì xì
Những tờ tiền còn thơm mùi giấy
Những ngày tết ăn hàng thoải mái, chơi thả ga
Chẳng phải học bài, không bị rầy la
Rộn rã cả chợ tiếng hô lô tô có vần có điệu
Những sòng bài tài xỉu đỏ đen
Ngày tết quê vui vẻ thân quen
Nhà nhà chưng hoa
Người người hoan hỷ
Cửa chùa cũng vui những ngày xuân
Tảo mộ ông bà, thăm viếng thân nhân
Một nén nhang cho cả mộ phần xa lạ
Chẳng biết bao giờ về lại
Phố cũ quê xưa giờ đã khác đi nhiều
Ký ức gợi lên lòng nao nức liêu xiêu
Thương nhớ lắm khoảng trời thơ ấu
Tháng năm qua thời gian chồng chất
Cuộc mưu sinh ở tận chân trời
Người mỗi phận, muốn nhưng dễ gì đạt được
Có những ước mơ đơn sơ nhưng lại khó không ngờ
Tôi vẫn nhớ, vẫn hướng về cố quận
Nhiều nỗi niềm chất chứa trong tâm
Có những đêm tôi tưởng tượng
Bàn chân trần âm ấm
Đi trên đất mẹ quê hương
Mai tôi chết sẽ hóa thành cơn gió
Thổi khắp mười phương
Cũng có thể là làn mây trắng
Bay qua đỉnh trường sơn
Khi tôi chết sẽ thoát khỏi ngục tù thân xác
Đã từ lâu ngột ngạt
Tôi lại là tôi rong ruổi đi về
Mặc tình chơi khắp phố thị đồng quê
Ngày tết tha hồ trẩy hội
Hồn ngập tràn nắng gió
Hồn hả hê hoa cỏ
Bầu trời xanh hiển hóa quê hương
ÂM VANG QUÁ KHỨ
Tràng pháo nổ giòn giã ngoài hiên
Mùi thuốc pháo hăng hăng
Bao con người hân hoan
Xem đoàn lân vờn quanh
Hy vọng đầu năm
Trời lạnh căm căm
Không ngăn được những tà áo dài tha thướt
Như hoa, như bướm trước thềm xuân
Chỉ thiếu cây nêu và câu hò xứ Việt
Trời ngoại phương vào tết
Giữa mùa đông giá tuyết lạnh băng
Cửa chùa rộng mở đón người về cầu phúc
Cầu tài lộc và cả cầu duyên
Khói trầm thơm hóa hiện
Như cung trời cổ tích ngày xưa
Tết Cố quận
Ngoại rim gừng mùi thơm bay khắp xóm
Mùi sênh đường ngọt quá
Mẹ khéo ta cắt đu đủ làm hoa
Thì thụp tiếng chày quết chả, quết nem
Ba lặc lá mai, đánh bóng lư đèn
Tháng chạp rộn ràng mệt mà vui
Sáng mồng một thử thời vận hên xui
Đặt tiền chơi bầu cua cá cọp
Hội chợ xuân hô lô tô, hát bội, bài chòi
Ngày tết không ai làm bánh hỏi
Ăn bánh tét củ kiệu thế thôi
Ngày mùng năm rủ nhau trẩy hội
Cờ Tây Sơn rực rỡ mùa xuân
Nhớ tiền nhân lòng thoáng nhữn g bâng khuâng
Xuân dôn tộc, một mùa xuân hiển hách
Thắt khăn vàng cỡi voi trận vào thành
Rạng rỡ oai hùng lịch sử sang trang
Tết ngoại phương ngập tràn tuyết trắng
Nhớ cội nguồn lòng những mang mang
Ơi cố quận! Mùa xuân tha thiết
Đã muôn đời tộc Việt đón chào xuân
Mùa xuân sơn hà vĩnh viễn
Người trong ngoài yêu thương
Cháu con thịnh vượng
Đất nước của dân mình dẫu có lúc nhiễu nhương
Tết Việt tộc, tết của quê hương
Nối ngàn xưa với ngàn sau âm hưởng
THÁNG CHẠP ĐÃ VÀO XUÂN
Tháng chạp đã vào xuân
Mai, đào đơm nụ
Muôn hoa quả tụ hương
Mùa xuân thấp thoáng vạn nẻo đường
Đất trời dường như hóa thanh tân
Tháng chạp thương người vất vả
Ngược xuôi nặng nợ cơm áo mưu sinh
Người phương xa nặng tình
Lòng hướng về nguồn cội quê hương
*
Tháng chạp thương người trong ngục tối
Những kẻ hiên ngang không chịu hèn quỳ gối
Dũng cảm nói lời thật trong đời
Những tù nhân lương tâm, dân oan, bất đồng chính kiến
Hình án tàn độc oan khiên
Mùa xuân đến với muôn loài nhưng không thể vào trong ngục
Những trái tim thép lạnh hơn song sắt nhà tù
Kẻ nắm quyền sinh sát trong tay
Tâm không hề mảy may rung động
Dế. giun sao biết được đất rộng trời cao
*
Mùa xuân ơi tiếng hát bay xa
Niềm vui đến mọi nhà
Tháng chạp thương người không tổ ấm
Quanh năm lang thang mọi nẻo đường đời
Xuân không đến những vùng vừa xả lũ
Đất bùn tràn vùi cuộc sống âm u
Xuân ở núi rừng đẹp lắm
Nhưng con trẻ không cơm ăn áo mặc
Người lên nương dỡ đá trồng ngô
Những trường học tranh tre vách nứa
Gió mùa xuân rét cứa thịt da
*
Mùa xuân ở những phòng trà
Chai rượu tây bằng ba tấn thóc
Khách giàu sang uống ói còn mời mọc nâng ly
Những đêm say bí tỉ
Tiền như lá rụng giữa mùa thu
Tháng chạp xuân về trên xứ sở
Khách vô tình thương nhớ không nguôi
Thương lắm mùa xuân
Thương những con người
MÙA XUÂN EM ƠI
Hoa đào nở
Biếc hồng
Cỏ non hồi sinh
Xanh ngát
Ta lại già trong mỗi phút giây qua
Hơn một lần mơ lập tức hóa thân vào cây lá
Bồng bềnh mây trắng bay
Ngày lại ngày
Cái thân này mệt lắm
Tôi còn bao năm?
Và bạn?
Lận đận đường đời chẳng biết đường vô sinh
Bao người ước mơ
Tiếc thay lại vụng về sai lệch
Tưởng lên đường vô sanh lại hóa quẩn quanh
Cả bao người chấp chặt vào sở tri chướng
Mùa xuân ơi!
Muôn đời vĩnh viễn
Cánh hoa đào rơi trời đất vô biên
Nhọc nhằn quay cuồng trong bốn bức tường trắng
An nhiên thảnh thơi ngoài đồng hoa đào hồng
Vòng quay bất tận tử sanh
Mình mệt nhoài bỏ thân rồi thọ thân
Mùa xuân không có tuổi
Có em má phấn môi hồng
Cái đẹp của đời
Cái lý do để mình chịu sống
Mùa xuân sang
Mình giữa con đường
NHỚ XUÂN XƯA
Ở giữa mùa đông của xứ này
Đất trời lạnh lắm tuyết đầy vơi
Dường như ta thấy mùa xuân tới
Những nụ đào hoa phơi phới sao
Tháng chạp quê hương đã đến rồi
Bao nhiêu kỷ niệm sống trong tôi
Ngoại làm rim mứt mùi thơm quá
Sênh đường hương tỏa cả làng xa
Trong vườn cây lá đã đơm hoa
Không khí hương xuân khắp mọi nhà
Chân đèn, khay, kỷ, lư đồng sáng
Bận bịu mà vui tháng chạp xuân
Hải ngoại lòng ai những bâng khuâng
Nhớ thương chi bấy chuyện phong trần
Tình ơi đâu dễ dừng lưu luyến
Một thoáng nhìn nhau quyện lấy hồn
Tiếng pháo ngày xuân rộn xóm thôn
Thướt tha tà áo má em hồng
Mùa xuân dân tộc vui truyền thống
Hội chợ làng quê động trống chầu
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 12/21
Đã xem 173 lần, 1 lần xem hôm nay.
Recent Comments