Tháng chạp đã vào xuân
Mai, đào đơm nụ
Muôn hoa quả tụ hương
Mùa xuân thấp thoáng vạn nẻo đường
Đất trời dường như hóa thanh tân
Tháng chạp thương người vất vả
Ngược xuôi nặng nợ cơm áo mưu sinh
Người phương xa nặng tình
Lòng hướng về nguồn cội quê hương
*
Tháng chạp thương người trong ngục tối
Những kẻ hiên ngang không chịu hèn quỳ gối
Dũng cảm nói lời thật trong đời
Những tù nhân lương tâm, dân oan, bất đồng chính kiến
Hình án tàn độc oan khiên
Mùa xuân đến với muôn loài nhưng không thể vào trong ngục
Những trái tim thép lạnh hơn song sắt nhà tù
Kẻ nắm quyền sinh sát trong tay
Tâm không hề mảy may rung động
Dế. giun sao biết được đất rộng trời cao
*
Mùa xuân ơi tiếng hát bay xa
Niềm vui đến mọi nhà
Tháng chạp thương người không tổ ấm
Quanh năm lang thang mọi nẻo đường đời
Xuân không đến những vùng vừa xả lũ
Đất bùn tràn vùi cuộc sống âm u
Xuân ở núi rừng đẹp lắm
Nhưng con trẻ không cơm ăn áo mặc
Người lên nương dỡ đá trồng ngô
Những trường học tranh tre vách nứa
Gió mùa xuân rét cứa thịt da
*
Mùa xuân ở những phòng trà
Chai rượu tây bằng ba tấn thóc
Khách giàu sang uống ói còn mời mọc nâng ly
Những đêm say bí tỉ
Tiền như lá rụng giữa mùa thu
Tháng chạp xuân về trên xứ sở
Khách vô tình thương nhớ không nguôi
Thương lắm mùa xuân
Thương những con người
NHỚ XUÂN XƯA
Ở giữa mùa đông của xứ này
Đất trời lạnh lắm tuyết đầy vơi
Dường như ta thấy mùa xuân tới
Những nụ đào hoa phơi phới sao
Tháng chạp quê hương đã đến rồi
Bao nhiêu kỷ niệm sống trong tôi
Ngoại làm rim mứt mùi thơm quá
Sênh đường hương tỏa cả làng xa
Trong vườn cây lá đã đơm hoa
Không khí hương xuân khắp mọi nhà
Chân đèn, khay, kỷ, lư đồng sáng
Bận bịu mà vui tháng chạp xuân
Hải ngoại lòng ai những bâng khuâng
Nhớ thương chi bấy chuyện phong trần
Tình ơi đâu dễ dừng lưu luyến
Một thoáng nhìn nhau quyện lấy hồn
Tiếng pháo ngày xuân rộn xóm thôn
Thướt tha tà áo má em hồng
Mùa xuân dân tộc vui truyền thống
Hội chợ làng quê động trống chầu
DIỆU NGÔN
Chữ nghĩa rất mực mơ hồ
In trên giấy trắng hóa mồ bướm hoa
Khói hương xây một pháp tòa
Bóng trăng đáy nước hằng hà diệu ngôn
TẠ ƠN EM
Một lần ta tạ ơn em
Ấm lòng sưởi giữa tàn đêm mịt mù
Đời quay như chiếc đèn cù
Xênh xang rất mực ngục tù hình nhân
SÀI GÒN
Sài Gòn ơi một thời chưa xa lắm
Những con đường sầm uất đẹp và sang
Bao hàng me với những tán điệp vàng
Hồn hẻm nhỏ ngày rộn ràng hai buổi
Gã sinh viên với tháng ngày rong ruổi
Thời gian qua là lúc tuổi đẹp sao
Ký túc xá nửa đêm nhậu nghêu ngao
Khúc nhạc vàng in sâu vào tâm khảm
Buổi ngồi đồng ở cà phê Đề Thám
Thả hồn mơ cô chủ quán xinh xinh
Túi không tiền mà dạ cứ đinh ninh
Thương chi bấy tiếng đa tình lãng tử
Đại học đường bòn mót từng con chữ
Học không vô vì vướng bận tương tư
Đêm lang thang đạp xe đến mỏi nhừ
Lòng thổn thức về làm thơ tình ái
Ngày Sài Gòn thấy cảnh đời thêm ngại
Trẻ không nhà người già phải xin ăn
Đêm Sài Gòn rực rỡ ánh đèn giăng
Giới nhà giàu sống tung tăng hưởng thụ
Gã sinh viên vào giảng đường ngái ngủ
Bận làm thêm để kiếm đủ chi tiêu
Dù tém gọn tùng tiệm biết bao nhiêu
Con nhà nghèo nên quá siêu tiết kiệm
Giọng sài Gòn dễ thương và ngọt lịm
Bóng sài Gòn còn in đậm trong tim
Tình Sài Gòn những tưởng đã ngủ im
Nhớ Sài Gòn chưa chìm vào dĩ vãng
Xa sài Gòn biết bao nhiêu năm tháng
Gái Sài Gòn mình tơ tưởng lan man
Người Sài Gòn tánh bộc trực chứa chan
Đất Sài Gòn rất dễ dàng kiếm sống
Ở hải ngoại tôi vẫn thường mơ mộng
Về Sài Gòn mình thong thả chơi rông
Từ Chợ Lớn đến tận sài Gòn sông
Cho thõa chí trái tim hồng ấp ủ
Nói thế nào cũng không làm sao đủ
Mối tương quan giữa đất cũ và người
Dù gắn bó một quãng ngắn đường đời
Thương nhớ lắm chưa một lời thố lộ
….
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 01/22
Đã xem 774 lần, 2 lần xem hôm nay.
Recent Comments