Những chú groundhogs trồi lên trên mặt đất
Tung tăng tíu tít như trẻ con
Mập múp míp, lông dài mướt rượt
Cỏ hoa tươi
Mùa xuân đã về đây
Những chú groundhogs muôn đời báo tin xuân
Chính xác hơn đài khí tượng
Thảo nguyên mênh mông
Cuộc sống diễn ra từng phút giây sanh diệt
Những chú groundhogs là mồi ngon của bọn đaị bàng
Cái chết từ hư không
Gịot máu đỏ vương vãi trên cỏ xanh
Muôn vạn đoá hoa vàng
Cái đẹp mong manh khốc liệt
Thảo nguyên mênh mông bát ngát cỏ hoa
Một cõi nhân gian lòng người chật hẹp nhỏ bé
Người haị người giành giật hơn thua
Đaị bàng ăn goundhogs chỉ khi đói khát
Người giết người vì vàng bạc và quyền lực, tham lam
Mùa xuân em ơi, thảo nguyên đẹp lắm!
Hãy về đây nằm hát với cỏ hoa
Nghêu ngao một cõi sơn hà
Người chẳng thấy người
Phong quang như ngàn năm vĩnh viễn
Mùa xuân em ơi!
Tiếng hát bay trên thảo nguyên
Mắt long lanh nụ cười hiền tha thiết
Lời thương lời nhớ thầm thì trong làn gió xuân
Mùa xuân em ơi!
Nằm trên cỏ ở tận chân trời
Ngậm cộng cỏ mùa xuân trào tận ý
CÓ NHỮNG MÙA XUÂN
Mùa xuân sấm dậy trống Mê Linh
Quần hồng nhi nữ hợp dân binh
Đuổi quân Tô Định về phương Bắc
Một cõi Nam bang laị thái bình
Mảnh đất này sao lắm nhọc nhằn
Giặc Tàu truyền kiếp mãi xâm lăng
Bao đời gìn giữ và xây dựng
Đất nước mình đây vững vĩnh hằng
Anh hùng đâu ngại bước gian truân
Mồ hôi xương máu của tiền nhân
Đánh giặc định đô ngôn chánh thuận
Dựng cờ mở cõi nước Vạn Xuân
Có những mùa xuân giữa Thăng Long
Văn minh Đaị Việt giống tiên rồng
Đông- A một thuở ngàn năm nhớ
Công đức sâu dày của tổ tông
Lê, Lý, Trần, Lê… nối tiếp nhau
Mùa xuân dân tộc vẫn xanh màu
Tuy lúc thịnh suy tùy vận nước
Cái lẽ vô thường của bể dâu
Kỷ dậu mùa xuân trận Đống Đa
Tây Sơn đaị thắng chấn sơn hà
Mùng Năm dân tộc mừng khai hội
Độc lập từ đây được mở ra
Xuân về tấu khúc khải hoàn ca
Người người gương mặt thắm tươi hoa
Vận nước hanh thông tồn taị mãi
Bình an laị đến với muôn nhà
MÙA XUÂN THÀNH ẤT LĂNG
Ngày đang lên nắng đẹp muôn miền
Hoa ngát hương và chim ca riú rít
Ở phương trời xa tít
Người tôi thương
Hoàng Hoa trang mùa xuân tươi sắc màu cuộc sống
Nắng sớm vàng
Ráng chiều hồng
Và đêm trăng lặng lẽ cõi nhân gian
Đột nhiên cơn dịch đến
Thế giới này thật chênh vênh
Cả xã hội tự nhiên đình trệ
Vạn người ra đi hoá thân trong lửa lò thiêu
Ghét hay thương dẫu nặng biết bao nhiêu
Đành bỏ laị
Dẫu thấp hèn hay giàu sang vĩ đaị
Làm sao phân biệt được những nắm tro tàn
Hơn thua lẫy lừng bao năm
Chỉ một thoáng vô thường là chấm hết
Thế gian này loạn động đã lâu
Một cơn dịch bể dâu hiện tướng
Loài người đã tổn haị muôn loài
Và hôm nay nhân loại nhận về hậu quả
Xã hội này tưởng chừng như trường cửu
Nào hay đâu là ảo tưởng mà thôi
Lẽ sanh diệt không ngừng biến đổi
Mình đến nơi này rong chơi rồi sẽ sớm đi thôi
Một ngày đẹp trời nào đó
Có thể hôm nay cũng có thể ngày mai
Cuộc chơi này chẳng có gì hối tiếc
Xác thân hoá đất bón hoa tươi cỏ biếc
Laị vui cùng mây nước trời trăng
Này em ơi có biết gì chăng
Dẫu vô thường mà tháng năm vẫn đẹp
MÙA XUÂN SON SẮC VĨNH HẰNG
Tuyết
Phơ phất
trắng cung trời
Lòng lay lắt lắm
nhớ người viễn phương!
Rộn ràng
tết ở cố hương
Mình còn lãng đãng dặm trường mải mê.
Mười ngàn dặm vẫn chưa hề
Tâm tư vẫn nhớ bốn bề xuân xưa
Bao giờ mình laị đón đưa?
Bao giờ người hỡi
Xin thưa bao giờ?
Ngoaị quan đâu dám hững hờ
Vẫn luôn thao thức có ngờ chi chăng?
Mùa xuân son sắc vĩnh hằng
Năm rồi năm
vẫn đãi đằng đôi nơi.
Mình xa
Góc bể chân trời
Nhớ mùa xuân
nhắn
một lời nước non
Mai vàng
Pháo đỏ
Gót son
Em vui trẩy hội giữa con đường này.
Đất trời ngan ngát hương bay
Mình mơ một sớm xuân say hội làng
Sân chùa phảng phất khói nhang
Bên đình hát bội rộn ràng biết bao.
Em xinh má đỏ hoa đào
Lúng la lung liếng nói chào người dưng
Mùa xuân cố quận tưng bừng
Mặc đời dâu bể chưa từng nhạt phai
Một mai em nhé
một mai!
Mình về tết
laị cầm tay
xuân thì
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, ngày đầu xuân
Đã xem 1,068 lần, 6 lần xem hôm nay.
Recent Comments