Tôi thấy hào quang
Vươn vai với tay không tới
Mơ trăng vàng
Thò tay vớt, vỡ tan
Đời đong đưa du thủ giấc mộng vàng
Liêu trai giữa ban ngày không thấy bóng
Cái đẹp mong manh lắm
Đá cuội lăn lóc vậy mà vui
Đợi đến lễ tình nhân, thiên hạ phô bày bao nhiêu thứ
Ta có ngày nào không yêu thương
Tình chảy tràn tâm tưởng
Từ kiếp nào đến giờ còn tương tư
Đi qua tháng năm, đuối giữa giòng đời
Hư huyễn cái hình hài mà còn nặng nợ
Mùa xuân chưa sang
Những chú growndhogs chưa trồi tung tăng
Không hề chi
Em vẫn hiển hiện trong tôi từng phút giây
cầu vồng trên cao, trăng vàng đáy nước
Có kẻ ngẩn ngơ giữa chợ lạc lối đi về
Vươn vai với, thò tay vớt
Thiên hạ cười có gã khờ
Đâu đã chạm đáy đời nhưng đủ để nếm thương đau
Gã du thủ lạc loài chưa hề tỉnh giấc
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 02/15/2020
Đã xem 132 lần, 1 lần xem hôm nay.
Recent Comments