Đọc hịch Trần Lâm, toát mồ hôi
Cuồng ngông cao ngạo đã lâu rồi
Chỉ trong phút chốc hồn kinh động
Phục gã thư sinh sống chẳng tồi
Thi phú văn chương chuyện nực cười
Đụng vào quyền lực chết như chơi
Người vì câu chữ mang mần họa
Duy mỗi Trần Lâm thoát sự đời
Mạ lỵ Tào gia chẳng nể nang
Hiếp vua, giết chúng, cướp ngai vàng
Thế mà thừa tướng tha toàn mạng
Thâu dụng còn ban phẩm vị sang
Sử cũ chuyện xưa lạ lắm thay
Đông tây cho chí tận hôm nay
Văn nhân mắng giặc mà vô sự
Sức mạnh công tâm chữ nghĩa hay
Văn bút Trần Lâm khí độ Tào
Gặp nhau chẳng phải hữu duyên sao
Ơn oán đã dày lưu kết laị
Biết còn có thấy ở tương lai
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 08/2020
Đã xem 123 lần, 3 lần xem hôm nay.
Recent Comments