Em ở đâu lạnh lắm giữa mùa đông
Không về đây ngồi bên bếp sưởi hồng
Ta nhìn nhau qua ánh lửa bập bùng
Mình kể chuyện những tháng ngày sôi động
Em ở đâu phất phơ bay tuyết trắng
Tình mang mang thương nhớ vẫn vĩnh hằng
Mình nằm đó trong căn nhà nho nhỏ
Mà hồn bay lơ lửng ở cung trăng
Em ở đâu muà đông dài bất tận
Cả sơn hà bỗng chốc hoá thanh tân
Không về đây mình khăng khít thật gần
Ôn chuyện cũ lòng lâng lâng luyến ái
Em ở đâu đêm đông đầy tuyết đổ
Đời vô thường lắm lúc thật hư vô
Về bên ta nghe run run hơi thở
Vùi vào lòng mùi thân thể đê mê
Em ở đâu chẳng về đây vốc tuyết
Bụi mười phương hơi nước của muôn miền
Ném vào nhau đuổi bắt giữa thiên nhiên
Giây phút này vô biên và vĩnh viễn
Em ở đâu chẳng về ôm nhau ngủ
Hạnh phúc gầy có đủ cả thiên thu
Mặc mùa đông âm u đầy gió hú
Trong vòng tay ta thủ thỉ tâm tình
Em ở đâu đã biết mấy mùa đông
Ta ngồi đây cô đơn giữa căn phòng
Nhìn ra ngoài trắng một trời lạc lõng
Bóng trên tường lồng lộng khoảng hư không
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 11/2018
Đã xem 106 lần, 3 lần xem hôm nay.
Recent Comments