Ta đã đón những mùa xuân rực rỡ
Dệt mộng đời tình đẹp ngỡ như mơ
Đêm trăng vàng viết lấy những trang thơ
Từng tha thiết đợi chờ trong tâm tưởng
Ta đang hưởng cả mùa xuân hương sắc
Em thướt tha đôi mắt biếc xuân thì
Ngập trong hồn gã du sĩ ra đi
xa muôn dặm vẫn khắc ghi tâm cốt
Ta sẽ đón một mùa xuân kết cuộc
xác thân tàn hồn vẫn thuộc về nhau
Thôi hết rồi, đời vất vả thương đau
Mình về lại thuở ban đầu lưu luyến
Những mùa xuân trong đất trời luân chuyển
Dòng tử sanh vốn miên viễn muôn đời
Hợp rồi ta như sóng nước trùng khơi
Em hãy nhớ trong cuộc chơi bất tận
Đẹp biết mấy những mùa xuân cố quận
Pháo rộn ràng mang âm hưởng ngày xưa
Xem hội hoa mình hò hẹn đón đưa
Bướm vàng bay rập rờn trưa hoa nắng
Hội Đống Đa mùng mùa xuân chiến thắng
Đào Thăng Long về với xứ mai vàng
Chuyện tìunh sử, sử dân tộc sang trang
Mình trẩy hội lòng mang mang thương nhớ
Đời đâu thiếu những mùa xuân dang dở
Nhọc nhằn thay cả kẻ ở người đi
Đời đoạn trường lắm tử biệt sinh ly
Mùa xuân vắng bởi sầu bi nhân thế
Xuân có nghĩa là cội nguồn tươi trẻ
Lòng bao dung chan chứa lắm đam mê
Dù thị thành hay cùng cốc sơn khê
Xuân vĩnh viễn xuân chưa hề phai nhạt
Ta đã nghe mùa xuân cao khúc hát
Muôn lá hoa bát ngát hỷ hoan ca
Tình tương tư trong trời đất bao la
Thấy bóng em trong nụ hoa hàm tiếu
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 09/22
Đã xem 104 lần, 1 lần xem hôm nay.
Recent Comments