Tội nào có chủ ý làm thơ
Viết quấy quá lấp thời giờ rảnh rỗi
Chữ nghĩa ấm ớ nông nỗi
Để lung tung quên nhớ vô hồi
Chuyện tình cảm, chuyện quỡn cứ khơi khơi
Chuyện chính sự, chuyện đất trời quen lạ
Chẳng có chút chi nghệ thuật gọi là
Viết mà chơi như hoa lá xanh màu
Cũng có khi đụng chạm đến nỗi đau
Viết rất nhanh và cũng quên mau như thế đấy
Bỏ vung vít chẳng thể nào nhớ lấy
Biết làm sao gom lại đủ đầy
Tôi làm thơ cho vơi bớt tháng ngày
Đang chồng chất cuộc đời này lần lữa
Chẳng tiến chẳng lui cứ nhì nhằng chặng giữa
Bởi vậy nên quá thừa mứa tào lao
Những bài thơ không một chút xôn xao
Cứ lặng lẽ như thuở nào vẫn thế
Thơ với người cùng chung phận ế
Cũng phải thôi vốn dang dở lạc loài
Tôi nghi ngờ những dĩ vãng u hoài
Đang trỗi dậy trồi lên trên mặt giấy
Nếu cố tình sẽ có nhiều lắm đấy
Đủ tuồng đời bát ngát trời mây
Cả cổ kim lẫn lữ thứ đông tây
và tình ái những phút giây diễm lệ
Tôi biết rõ rất vụng về rất dở
Không bận tâm việc nặng nhẹ khen chê
Vì dở hơi nên mới phải làm thơ
Và làm thơ để buồn vui đắp đổi
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0323
Đã xem 120 lần, 2 lần xem hôm nay.
Recent Comments