( trích từ câu 387 – 437, trường ca CNGK)
387
Vẹn toàn đất tổ miếu đền
Nhân quyền tôn trọng đặt lên hàng đầu
Tiếc thay đàn gảy tai trâu
Độc tài tàn bạo dài lâu chẳng màng
385
Trong ngoài muôn dặm quan san
Người người ta phải kết đoàn với nhau
Nhìn vào quốc vận mai sau
Bỏ qua quan điểm nhuốm màu vô minh
389
Cháu con Lạc Việt lưu tình
Xa gần kết nghĩa đệ huynh một nhà
Bấy giờ xứng đáng gọi là
Nối giòng huyền sử mẹ cha tiên rồng
393
Trăm năm trong cõi bụi hồng
Nghìn năm tiên tổ còn trong cuộc đời
Mình dầu dang dở cuộc chơi
Tử – sanh vốn giữa làn hơi thở này
397
Sống sao chẳng thẹn mặt mày
Làm người cho trọn ơn dày nghĩa sâu
Thân này chẳng thể dài lâu
Còn là phẩm giá ngày sau lưu truyền
401
Từ em duyên dáng dịu hiền
Giấc mơ hoa giữa ưu phiền nhân gian
Cầm tay em cõi địa đàng
Ngày vui ngắn tạm cung đàn thiết tha
405
Thế rồi mình laị cách xa
Ùn lên cát bụi biết là bao nhiêu
Giữa đời lòng thấy cô liêu
Đi về trong bóng ráng chiều đỏ hoen
409
Nửa đêm hiu hắt ánh đèn
Phố khuya mình đã nhiều phen lạc loài
Nghĩ thôi nhưng mãi nhớ hoài
Dáng em khắc chạm sâu rồi tình ơi
413
Nào đâu dám lấy làm chơi
Thương nhau nên nhớ lấy lời đinh ninh
Ấy là tự nhắn nhủ mình
Nào ai hò hẹn với tình chi đâu
417
Sự đời nhân rất thâm sâu
Thuận duyên thì dễ lên màu xanh tươi
Một mai duyên hết rã rời
Cố công níu giữ cũng thời thế thôi
421
Từ em mắt biếc bên đời
Dẫu không trọn vẹn vẫn ngời sắc son
Tử – sanh còn ắt tình còn
Bấy giờ laị gặp giữa con đường này
425
Còn nhiều bướm vỗ hoa bay
Đất trời khoáng đạt cầm tay nhau cười
Bấy giờ chín bỏ làm mười
Ơn em có mặt trong đời gian nan
429
Tóc xanh cài đoá hoa vàng
Sa –Bà bèo bọt laị càng thiết tha
Tình nào đọng laị tim ta
Lòng nào thấu hiểu ấy là tri âm
433
Tôi qua năm tháng lặng thầm
Ơn đời du tử chửa lầm lạc ai
Chỉ duy lưu luyến tình hoài
Người trong cố quận người ngoài ngoại phương
437
Người chung bước giữa dặm đường
Người qua rồi với người đương độc hành
Chút trinh bạch vẫn nguyên lành
Tiếc mình thiếu cái tinh anh hiện tiền
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 2/2020
Recent Comments