Lướt
Ầm ào tiếng máy động cơ
Lướt trên xa lộ có ngờ gì không
Múa may lận đận giữa giòng
Hay thì hay thật vẫn vòng tử sanh
Loạn
Đùng đùng chém giết đua tranh
Đạn bom hỏa tiễn tan tành thịt xương
Độc tài khi đã cùng đường
Chữ tình chữ lý xem thường thế thôi
Lậm
Tưng tưng dậm dật liên hồi
Vũ trường xả láng loi nhoi rối bời
Mặc tình thõa sức ăn chơi
Gái trai đú đởn đã đời đêm nay
Làm
Lao lung quần quật tháng ngày
Đem thân đổi bạc đắng cay cũng nhiều
Bằng không chẳng có chi tiêu
Phước phần mỏng mảnh phải liều với nhau
Lộng
Mù mờ mộng mị mai sau
Tà sư sanh sự làm đau lòng người
Ngôn xàm lộng ngữ nực cười
Tu mà tu bậy bằng mười hại thân
Lòn
Ồn ào danh giá văn nhân
Cúi lòn xu nịnh kiếm phần bon chen
Tội cho chữ nghĩa chịu hèn
Phập phò quyền thế trắng đen thập thò
Liếm
Giả nhân miệng lưỡi dặn dò
Thuế dân lộc nước ăn cho mập mình
Vịt vờ trung chính nghiêm minh
Ngỡ người chẳng biết lý tình ngay gian
Lừa
Học hàm học vị nổ vang
Xuất thân lò ấp xênh xang cả bầy
Sá gì trình độ thàng tây
Giáo sư tiến sĩ cũng đầy nhóc luôn
Lợn
Triều đình như thể con buôn
Rẻ khinh đất nước cội nguồn dân ta
Bán mua đổi chác gian tà
Miễn mình no béo đẫy đà làm vinh
Liệt
Tiệc tùng biệt phủ linh đình
Dân oan nước loạn mặc tình ngó lơ
Đừng quên nghiệp dữ đợi chờ
Một mai đọa biết bao giờ tỉnh ra
NGẪU HỨNG (3)
Xuân
Xuân xưa pháo nổ đì đùng
Vui từ tháng chạp hết mùng tháng giêng
Lũ khùng cấm pháo như điên
Bây giờ buồn quá nỗi riêng người mình
Xịn
Dân tây sung sướng xịn sò
Giàu sang xinh đẹp tự do tháng ngày
Hưởng bao lộc thế gian này
Dân mình quá đỗi đắng cay thiệt thòi
Xạo
Xạo sự đến lúc cũng lòi
Bánh vẽ ăn mãi coi mòi ngất ngư
Cớ sao chưa chịu giã từ
Để còn đuổi kịp được như xứ người
Xú
Tham lam đến độ nực cười
Vét vơ cho lắm một đời mót tha
Chết đi mộ địa tha ma
Xú danh còn mãi xấu xa quá chừng
Xả
Nếu tham nhưng lại biết dừng
Ấy là xả bớt chứ đừng ôm vô
Giàu nghèo cũng một nấm mồ
Biết bao sự nghiệp cơ đồ phế phong
Xiếc
Xiếc là biến có thành không
Bao nhiêu đầu lĩnh bần nông hóa giàu
Đất đai công sản bay màu
Lọt vào tư túi thậm mau mới tài
Xàm
Nói dai nói dại nói dài
Nói hoài nói miết chẳng ai nghe mình
Nhỏ ta quan lại triều đình
Diễn viên, trí thức mặc tình xàm ngôn
Xui
Từ lâu đã lắm lời đồn
Dân xui gặp lũ cô hồn hiểm hung
Nói bừa làm bậy lung tung
Đời mong mỏi có anh hùng ra tay
NGẪU HỨNG (4)
Tết
Mai vàng rực rỡ trời nam
Hồng đào đất bắc đã làm nên xuân
Người người hoan hỷ thanh tân
Em ơi lòng lại bội phần thiết tha
Hải ngoại
Đì đùng pháo nổ gần xa
Thanh âm gợi nhớ nước nhà ngày xưa
Hít mùi khói gió đẩy đưa
Thương thì nhớ chứ mình chưa thể về
Cố quận
Sắc hương hoa thắm tràn trề
Nhưng lòng thấy thiếu có ngờ gì chăng?
Lũ đần một mực khăng khăng
Không cho đốt pháo cầm bằng giết xuân
Mùng một
Tết cha hiếu đễ tinh thần
mắt mày tươi tắn áo quần xênh xang
Lễ chùa đốt một nén nhang
Khẩn cầu năm mới bình an thái hòa
Lì xì
Lì xì nam nữ trẻ già
Đầu năm chút lộc gọi là lấy hên
Nhưng còn quan lớn cấp trên
Vàng ròng bạc nén mới nên việc mình
Múa lân
Lân Tàu nhảymua1 xùng xình
Hàng tàu qua được, hàng mình cấm ngăn
Quan Tàu ngang ngược hung hăng
Nước Tàu vẫn mộng xâm lăng chửa tàn
Mùng năm
Mùng năm chiến thắng rỡ ràng
Tướng treo cổ chết, lính hàng quân ta
Tây Sơn an định san hà
Thăng Long thành tấu khúc ca khải hoàn
bonus
Tiền
Người ta nói chữ bạc tiền
Nó đâu có bạc mà quyền gớm ghê
Ở đời chẳng có ai chê
sang hèn cao thấp đều mê đứ đừ
Đĩ
Khinh khi mai mỉa chê cười
Nhưng em đáng giá hơn mười quan nhân
Chẳng ăn lộc nước thuế dân
Bán vốn tự có nuôi thân ấy mà
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0123
Recent Comments