Như bao người gã cũng từng đam mê đeo đuổi
Tìm cầu trong sắc dục và lạc thú của cuộc đời
Tháng năm dài mê muội rong chơi
Mà chẳng biết đời người ngắn ngủi giữa làn hơi.
Ham thích nhiều mà chẳng thõa mãn được bao nhiêu
Những phiền não giúp gã ta dần dần thêm hiểu
Sự thật khổ đau, những buộc ràng phiền nhiễu
Càng tham nhiều thì tâm hồn càng như lửa thiêu
Rồi một hôm gã lãng tử quay về học Phật
Hy vọng tìm ra ý nghĩa thật cuộc đời này
Từng bước dần buông, từng bước nhẹ đường mây
Gã đã thấy và mê say con đường sáng
Tứ Diệu Đế là bước đầu căn bản
Nhìn nhận ra thấu hiểu thật rõ ràng
Bát Chánh Đạo chuyển phàm thành thánh
Cho những ai ý giáo phụng hành
Rồi Lục Độ là bước tiền dần cao
Ơn Bổn Sư, ơn chư tổ đã dày công khai phá, truyền trao
Tâm từ bi, lòng lân mẫn biết là bao
Ấy chưa kể những Tánh Không, Bát Nhã
Trí tuệ siêu phàm như biển cả bao la
Gã lãng tử từ khi quay về học Phật
Thấy nhẹ đi những lo toan thường nhật của đời người
Đã trở nên thân thiện và an lạc tươi cười
Sống hài hoà với đời và muôn loaị
Vâng lời thiền sư “ sống” trong từng sát-na hiện taị
Giữ tâm mình chánh niệm chẳng lung lay
Phật trong tâm vẫn thầm niệm suốt đêm ngày
Và mọi nơi, moị thời có thể
Mạng sống mong manh giữa hai làn hơi thở
Quốc độ vô thường, vạn pháp vốn giai không
Hãy vui với bình minh và hoàng hôn ráng đỏ mây hồng
Nhưng vẫn nhớ ngày qua là cạn dần sự sống
Thay đổi bên ngoài, lẽ sanh- diệt bên trong
Gã lãng tử từ khi thôi rong chơi viễn xứ
Trở về đây tâm hồn dần vắng lặng những ưu tư
Nguyện làm con nương tựa đức Như Lai
Kể từ đây và sẽ là mãi mãi
Đồng Thiện
Recent Comments