Em có biết tự do luôn khao khát
Những con tàu ngơ ngác lạc quê hương
Hãi hùng sao giữa bão tố trùng dương
Và hải tặc đã tận đường tàn độc
Em có biết mẹ Việt Nam than khóc
Xác thân gầy máu vẫn đổ lệ khô
Ngục tù đày hay vượt biển sóng xô
Lòng ly tán cả cơ đồ dang dở
Em có biết mấy mươi năm như thế
Còn bao lần để khóc nhớ thương quên
Và rồi đây giòng đời quá mông mênh
Sẽ khỏa lấp cả tuổi tên ký ức
Em có biết nước non hằng thao thức
Một ngày kia sẽ trọn vẹn xanh màu
Người với người chấp nhận lắng nghe nhau
Bỏ qua thôi và bắt đầu làm laị
Em có biết những giấc mơ như thế
Rất mông lung chẳng hề dễ bao giờ
Nhưng ở đời không có gì không thể
Biết đâu rồi mộng đẹp sẽ thành thơ
Này em hỡi chẳng hẹn thề chi cả
Mà trái tim vẫn rộn rã tình đời
Dù thế nào cứ tiếp tục cuộc chơi
Một mai kia laị về nơi thương nhớ
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất lăng thành, 9/2019
Recent Comments