( trích từ câu thơ 445 – 505, trưòng ca Có Ngờ Gì Không)
445
Biết rằng còn có mai sau
Thì nay lỡ kiếp dãi dầu thế thôi
Đã từng vô tận luân hồi
Làm sao em nhớ những lời tôi trao
449
Sóng tâm còn mãi dạt dào
Trong ngoài châu quận phương nào cũng say
Sá chi em chuyện tháng ngày
Chút tình cho gió mây bay trắng trời
453
Từ em đôi mắt biếc ngời
Khi không chợt hiểu những lời vô ngôn
Một vòng quang hiện trong hồn
Một vùng hoa nở giữa con đường trần
457
Một lần ta laị thanh tân
Một lần thôi nhé một lần thế thôi
Mai kia về laị lưng đồi
Nằm dài trên cỏ ơn đời đã xong
461
Bấy giờ mình laị thong dong
Mặc tình vui ở ngoài vòng trần lao
Mùa xuân trẩy hội hoa đào
Gặp người ẩn sĩ năm nào rao hoa
465
Rõ ràng chẳng có đâu xa
Ba ngàn thế giới cũng là taị tâm
Cái vui hỷ duyệt ngủ ngầm
Chợt nhiên lan tỏa đêm rằm trăng thanh
469
Rằng đây giữa Hạc Hoa thành
Tịnh tâm một cõi an lành biết bao
Ngân hà đồng vọng sóng xao
Khúc trường ca ấy làm nao nao lòng
473
Em còn nghi vấn gì không
Mùa xuân vĩnh viễn ở trong đất trời
Từ em hoa hiện dáng người
Tôi tay du tử về chơi tình cờ
477
Nội trong khoảng khắc canh giờ
Mà hồn hoa mộng chưa hề nhạt phai
Đi qua tháng rộng ngày dài
Mang theo tâm tưởng hình hài dáng hoa
481
Vượt ngoài cương phận quốc gia
Chân trời góc bể từng xa ngút ngàn
Lập nên một cõi hoa vàng
Ngày phù dung nở đêm tàn quỳnh hương
485
Hạ về rực rỡ hoa dương
Thu qua lá đổ ngập vườn bướm bay
Đông thời biêng biếc nghệ tây
Xuân sang hoa nở mình say bốn mùa
489
Này em biết mấy cho vừa
Thấy hoa cũng thể mình chưa hề lìa
Lòng người nặng nhẹ phân chia
Dòng đời nghiệt ngã nọ kia rạch ròi
493
Thương em thân phận lạc loài
Vì chưng chẳng thuận thói đời vẫn theo
Rằng thân du tử bọt bèo
Làm sao dám tính chuyện đèo bồng đây
497
Tự do quen với tháng ngày
Thì thôi em nhé kiếp này không duyên
Thương em rất mực dịu hiền
Trăm năm này phút hiện tiền dáng hoa
501
Mai kia sẽ sớm lìa xa
Xác này hoá nắm phù sa mỡ màng
Bón xanh cây cỏ địa đàng
Hóa thân vào đóa hoa vàng phỉ phong
505
Diệu kỳ nguồn cội phương Đông
Lung linh huyền sử nối giòng xưa nay
Nghìn năm mây trắng còn bay
Khúc trường ca ấy còn say lòng người
Ất Lăng thành, 2/2020
LAỊ QUỞN
Đất nước tôi một cường quốc thơ ca
Thơ nhan nhản như lá rừng mùa hạ
Khắp mọi giới tràn trề như nước lã
Chỉ lướt qua chợt thấy cả bao la
Thơ xứ tôi như lạc xoong hạ giá
Bày giàn trời trước mắt kẻ laị qua
Nhón ngón tay giở vài trang sách lạ
Khoe ăn chơi, chuyện trai gái tay ba
Chuyện vớ vẩn, chuyện tào lao quá xá
Hùng hục yêu để trình diễn cái “ta”
Tìm đỏ mắt chẳng thấy chuyện sơn hà
Chuyện quốc sự, ông bà đều né cả
Thơ quê tôi cường quốc thơ quá xá
Nhiều như rươi nhất một cõi Sa Bà
Chúc tụng nhau nâng bi cười ha hả
Toàn thiên tài với xuất chúng thi ca
Thơ nước tôi chẳng đụng chuyện dân ta
Chuyện oan sai mất ruộng đất cửa nhà
Chuyện dân tình tàn hại bởi sai nha
Chuyện ngư dân chếtvì tàu nước lạ
Cường quốc thơ toàn giáo sư, học giả
Những văn bằng chẳng biết ở đâu ra
Thơ bưng bô qùy gối uống chung trà
Trên với dưới cười hì hà hỉ hả
Ở nước tôi ra ngõ gặp thơ ca
Hậu hiện đại với siêu hình mới lạ
Tân hình thức canh tân và cách phá
Những trào lưu tưng tửng khoái xông pha
GA. 2021
YÊU VỚI GHÉT
Yêu với ghét vốn muôn đời lẩn thẩn
Vì hồ đồ mà nhìn nhận không ra
Càng cực đoan càng nhiều nỗi xót xa
Nặng thiên kiến nên chánh tà chẳng biết
Yêu với ghét nói hoài không hết chuyện
Cuồng cách nào cũng sanh sự đảo điên
Lòng tư vị ton hót với huyên thuyên
Mặc đúng sai gây ưu phiền phe phái
Yêu với ghét đông tây nào có khác
Thuận theo mình thì cất nhắc ngợi ca
Nếu nghịch ý triệt hạ chẳng buông tha
Chỉ duy nhất chính mình là lẽ phải
Yêu với ghét từ xưa nay vẫn thế
Con người ta quanh quẩn nỗi u mê
Mở miệng ra đầy nặng nhẹ khen chê
Tâm tính toán đặng kéo bè kết cánh
Yêu với ghét cả hai đều mắc kẹt
Hoặc bên này hoặc nghiêng lệch bên kia
Bao lý lẽ biện bác hoặc chẻ chia
Quên sự thật còn đá bia muôn thuở
Yêu với ghét dù sang hèn, cao thấp
Trí hay ngu cũng va vấp như thường
Hiển hiện bày cố quận đến ngoại phương
Người với người đang tận đường tàn độc
Yêu với ghét không bao giờ chấm dứt
Khi cái tôi quá lớn chiếm trong người
Mà tâm tư cực hẹp lượng ở đời
Nên cao vọng ngỡ đụng trời đột đất
Yêu với ghét gây nên nhiều tai họa
Phụ điều hay ngụy biện cái tà tri
Thậm ngu si laị ngỡ là sáng trí
Cơn mê này thật chẳng chỉ riêng ai
Yêu với ghét ngày nay càng loạn động
Mạng xã hội đang loang rộng tin truyền
Cái giả dối đạt đến độ tinh chuyên
Làm dư luận khởi cuồng điên chẳng biết
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 8/2020
Recent Comments