Ngày lễ mẹ tôi ngồi nghe gió hát
Lòng bâng khuâng, tình bát ngát trong đời
Biết làm sao để đền đáp ơn Người?
Cưu mang nặng bao năm trời nuôi nấng
Nhớ ơn mẹ, mỗi ngày tôi cầu khấn
Mẹ bình an sống thanh thản tâm thần
Phật từ bi với Bồ Tát gia ân
Mẹ ít bệnh để xác thân bớt khổ.
Tình mẹ con thiêng liêng từ vạn cổ
Dù cuộc đời đầy phù phiếm hư vô
Và mai này có nghiêng lệch đổ xô
Ơn nghĩa mẹ không thể cô phụ được!
Người ta ví như suối nguồn, biển nước
Bao công lao muôn thuở trước đến giờ
Mẹ thương con không giới hạn bến bờ
Bảo bọc con từ ngây thơ chí lớn.
Phận làm con cũng có người quá trớn
Sanh hỗn hào ăn thua đủ thiệt hơn
Quên công ơn phụ rẫy cả nguồn cơn
Kẻ bất hiếu thiếu nghĩa nhơn đức hạnh.
Ngày lễ mẹ tràn ngập hoa và bánh
Những người con thương mẹ với tâm thành
Làm phước đức sống chân chánh thiện lành
Mẹ khỏe mạnh dưới trời xanh tròn tuổi.
Báo ơn mẹ nào phải đâu một buổi
Con nhớ hoài lòng khắc khoải khôn nguôi
Mẹ đông – tây, mẹ nam – bắc, ngược – xuôi
Những người mẹ cả đời nuôi con cháu
Mẹ cho ta từ xác thân giọt máu
Kể sao đây công mang nặng đẻ đau?
Nhớ ơn Người đã cắt rốn chôn nhau
Từ ngày trước đến ngày sau vĩnh viễn.
Ngày lễ mẹ con làm điều phước thiện
Và mọi ngày cầu Phật lực vô biên
Sống giản đơn, sống tử tế tùy duyên
Con thương mẹ, chút niềm riêng bày tỏ
Chuyện nhân quả mẹ cũng đà hiểu rõ
Vậy cho nên chớ có quá buồn lo
Những cảnh đời nặng đong đếm, so đo
Mẹ thương con, nhớ sống cho an lạc.
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0523
Recent Comments