Nếu hỏi rằng: Ta từ đâu đến?
Biết nói sao khi chẳng đến từ đâu
Ở nơi này mình tồn taị đã lâu
Rồi sẽ đi về đâu?
Có đi đâu mà laị phải về!
Chơi đã chán chê
Mình nằm nghe sương khói thở
Chút tàn hơi
Cũng đủ để đam mê.
Cõi nhân gian lắm chuyện bộn bề
Đúng với sai, đấu tranh hoài chẳng thể
Cơn mộng mị mệt nhoài
Cũng thế thôi!
Cuộc mưu sinh đủ cực nhọc lắm rồi
Mỗi chiều về ngồi nghe lá hát chim ca
Rồi sẽ qua
Nào ai hay biết được
Như lá rơi, như nước chảy mây bay
Ta chẳng đếm tháng ngày dài ngắn
Chỉ biết phút giây ngay lúc này.
Tình vĩnh viễn bướm hoa tuyệt mỹ
Người về đây thủ thỉ chuyện liêu trai
Tàn đêm trăng chan chứa mộng hình hài
Ngày đang lên rong chơi hoài viễn xứ
Chẳng hề phụ tình người trong lữ thứ
Mắt biếc nào ngơ ngác mãi tương tư.
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 2019
Add comment