Mai lặt lá xong nụ đã đơm
Các lò kẹo mứt nức mùi thơm
Vườn sau rau quả xanh tươi quá
Muà gặt qua rồi rạ với rơm
Củ kiệu, hành hương đem muối dưa
Rộn ràng gà gáy giữa ban trưa
Bao cô gái tắm bên sông vắng
Té nước cười vang nắng lá thưa
Tháng chạp chợ quê náo nhiệt sao
Gánh xiếc về đây rộn tiếng rao
Một đàn em nhỏ reo hò giỡn
Cô gái xuân xanh ửng má đào
Tháng chạp gần xa đến mọi nhà
Đô thành mở hội chợ phù hoa
Trai thanh gái lịch muôn màu áo
Đây đó đì đùng pháo nổ to
Tháng chạp mẹ ơi đã thật gần
Nhớ người nên dạ những bâng khuâng
Xuân đến laị thêm cao tuổi hạc
Mái tóc giờ đây bạc mấy phần
Hải ngoại em ơi tuyết vẫn đầy
Nhớ về cố quận có ai hay
Bể dâu xui khiến người lưu lạc
Những ngày tháng chạp mắt cay cay
Tháng chạp mùa xuân ở xứ này
Hội xuân lắm thứ để chưng bày
Lòng sao trống trải nhiều khi tủi
Hồn quê cố quận cuối chân mây
Tháng chạp ngàn hoa đẹp lắm thay
Chút tình mình gởi gió hương bay
Nhớ nhau câu hát lời xa cách
Thương vóc em gầy xuân đắm say
Tháng chạp muôn người dạ phỉ phong
Thì thùng lân muá trẻ trông mong
Em ơi tình vẫn chưa hề tận
Mắt biếc mùa xuân thắm má hồng
VỀ ĐÂY EM TRẨY HỘI NON SÔNG
Mùa xuân ơi!
Hân hoan lắm lòng người
Làn sóng an hòa lan toả khắp đất trời
Sắc huơng muôn hoa nở
Em xinh tươi rạng rỡ.
Ở muôn nơi
Dù đi đâu
Cũng không quên lên chùa lễ Phật
Khói hương trầm phảng phất
Mùi quá khứ ngàn đời nối liền hiện đại.
Hồn dân tộc
Trong màu cờ ngũ sắc phất phơ bay
Bóng dáng ngôi chùa trầm mặc mà bình yên chi lạ
Người về nương tựa vượt qua.
Này em! mùa xuân đến rồi đi,
Dòng đời không ngừng biến động
Lẽ vô thường từng khoảng khắc diệt sanh
Xuân dân tộc từng qua nhiều thử thách
Tết trận năm nào hiển hách chiến công
Miếu đền thiêng con cháu Lạc Hồng .
Về đây em! trẩy hội non sông
Một sớm mùa xuân hoa trắng nở tràn đồng
Lòng tưởng nhớ về tảo mộ tổ tông
Mùa xuân ơi!
Mãi mãi muôn đời mà vẫn thanh tân.
Tuyết
Phơ phất
trắng cung trời
Lòng lay lắt lắm
nhớ MÙA XUÂN SON SẮC VĨNH HẰNG
người viễn phương!
Rộn ràng
tết ở cố hương
Mình còn lãng đãng dặm trường mải mê.
Mười ngàn dặm vẫn chưa hề
Tâm tư vẫn nhớ bốn bề xuân xưa
Bao giờ mình laị đón đưa?
Bao giờ người hỡi
Xin thưa bao giờ?
Ngoaị quan đâu dám hững hờ
Vẫn luôn thao thức có ngờ chi chăng?
Mùa xuân son sắc vĩnh hằng
Năm rồi năm
vẫn đãi đằng đôi nơi.
Mình xa
Góc bể chân trời
Nhớ mùa xuân
nhắn
một lời nước non
Mai vàng
Pháo đỏ
Gót son
Em vui trẩy hội giữa con đường này.
Đất trời ngan ngát hương bay
Mình mơ một sớm xuân say hội làng
Sân chùa phảng phất khói nhang
Bên đình hát bội rộn ràng biết bao.
Em xinh má đỏ hoa đào
Lúng la lung liếng nói chào người dưng
Mùa xuân cố quận tưng bừng
Mặc đời dâu bể chưa từng nhạt phai
Một mai em nhé
một mai!
Mình về tết
laị cầm tay
xuân thì
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 2019
Recent Comments