Em ở đâu nắng hạ vàng rực rỡ
Chẳng về chơi hoa cỏ giữa đồng quê
Người ly hương bận bịu với mãi mê
Lắm nghiệt ngã muốn đi về không lối
Em ở đâu trong hẻm nghèo tăm tối
Bao bít bùng và bức bối vây quanh
Lòng ước ao khoáng đãng với trời xanh
Ta hèn mọn, dẫu thương đành phải chịu
Em ở đâu chẳng gặp mà thầm hiểu
Ta giằng lòng che giấu nỗi liêu xiêu
Giữa thị thành đông đúc vẫn cô liêu
Đời vô tình với muôn chiều xuôi ngược
Em ở đâu một lòng thương nhớ nước
Dẫu con dân bạc phước với vô phần
Tâm tư này biết đồng cảm tương lân
Vận nước lỡ đau tình thân đồng loaị
Em ở đâu biển hạ xanh màu ngọc
Tấm thân trần vui sóng nước bao la
Ta về vườn xới mảnh đất trồng hoa
Lòng chợt xanh như màu xanh cây lá
Em ở đâu nhớ hoài sao xa quá
Của mình đâu mà nuôi mộng ước mơ
Laị vụng về lẩm nhẩm những vần thơ
Để mùa lên ngập ngẩn ngơ nắng hạ
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 7/2019
Recent Comments