Bồng con chờ chồng
Hóa đá trên non
Nghiệt ngã thiên tình sử
Tàn bạo thay chinh chiến xưa nay
Mây bay
Tượng đá gầy mòn theo năm tháng
Tình yêu không suy suyển
Chờ chồng hóa đá
Nỗi niềm khôn tả bằng lời
Đá lặng câm
Thương người chung thủy biết bao nhiêu
Thân phận đàn bà
Hóa đá đầu non
Cấm cố trong lầu son gác tía
Đọa đày lãnh cung
Chôn sống trong lăng mộ
Trầm mình giữ chữ trinh cho người đàn ông
Trên giàn hỏa thiêu theo chồng
Toàn những lời sáo rỗng
Nỗi bất hạnh dù quyền quý hay dân dã
Tôi không thể tụng ca
Tôi không muốn người đàn bà tôi thương chờ tôi hóa đá
Không chấp nhận người tôi yêu tàn đời cô độc chốn vương cung
Chữ tiết hạnh hoang đường
Đày đọa vô số người đàn bà
Rồi xưng tụng ngợi ca
Đạo đức giả!
Tưởng đề cao nào hay ngụy biện cho sự tàn bạo
Cực kỳ hẹp hòi ích kỷ
Người đàn bà ra đường che mặt
Trùm Burkha che kín hình hài
Không được giao du với thế giới bên ngoài
Không được học hành
Cấm ngặt tự do luyến ái yêu đương
Người đàn bà chỉ là món đồ chơi trên giường
Côgn cụ sinh đẻ
Những chế độ man rợ
Những giáo điều tàn độc cuồng ngông
Vẫn còn đó đây khắp cả tây – đông
Người đàn bà trong thế giới đàn ông
Buộc giữ phận phục vụ với tư tưởng gia trưởng
Đừng tưởng chỉ ngày xưa
Bây giờ vẫn còn đầy dẫy
Xứ Hồi giáo cực đoan
Nơi độc tài lạc hậu
Ngay cả ở phương tây phóng khoáng tự do
Vẫn còn đây đó
Thân phận đàn bà
Có bà, có mẹ, có chị, có em… ta
Hà cớ đang tâm đày đọa?
Người đàn ông ở đâu ra?
Há chẳng phải từ đàn bà?
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0623
Recent Comments